Thứ Năm, 22/05/2025 - 08:09

Buồn…

Có nỗi buồn bay qua lỗ kim
Có nỗi buồn lướt trên miệng vực!

Có nỗi buồn không hiểu được người
Có nỗi buồn tìm ra mình không được!

Buồn quá, dù sẵn cầm đàn
Gẩy mãi tai trâu, nỗi buồn càng lớn!

“Bốn dây rỏ máu năm đầu ngón tay..”
Đâu phải riêng mình Nguyễn Du thấm thía!

2003

Nguồn: Bằng Việt, Tác phẩm chọn lọc, NXB Hội Nhà văn, 2010

 
                                                              hhhDanh mục: Thơ Bằng Việt
 


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *