Thứ Hai, 17/03/2025 - 17:58

Cơn mê đắm mùa sen

Có phải em làm tôi cảm động
Tự thuở đầu xa lắc xa lơ
Áo hoa vàng thanh thản thế… Ngày xưa!

– “Trời ơi! Sen sớm quá chừng thơm!”  
Cơn mê đắm năm mười sáu tuổi…
Tiếng reo không hề gợn bụi
Toả trên gương nước mê hồn!

Bây giờ, hồ sen không còn đâu em
Chỉ nhà lấn sen, tầng tầng lớp lớp,
Tiếng reo xa xưa nhói vào tiềm thức
Ba mươi năm rồi, mùa sen cũ còn thơm!

2000

Nguồn: Bằng Việt, Tác phẩm chọn lọc, NXB Hội Nhà văn, 2010

 
                                                              hhhDanh mục: Thơ Bằng Việt
 


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *