Trên núi Sài Sơn nhiều mây nổi,
Dưới núi Sài Sơn nhiều đá sỏi.
Từ đường Đồng Lư ngoảnh về Tây,
Sắc đẹp xanh rờn theo người dọi.
Ngoài trời thấy lâu đài trập trùng,
Trong trăng nghe chuông trống inh ỏi.
Áo xanh chạy khắp đường bụi hồng,
Vượn hạc khôn tìm bạn cũ hỏi?
Đồng Lư lộ thượng dao kiến Sài Sơn • 同廬路上遙見柴山
Trên đường Đồng Lư, xa thấy núi Thầy
同廬路上遙見柴山
柴山山上多浮雲,
柴山山下石磷磷。
同廬路上西翹首,
秀色蒼然來照人。
歷歷樓臺天外見,
微微鐘鼓月中聞。
青衫走遍紅塵路,
猿鶴何從認舊鄰。
Đồng Lư lộ thượng dao kiến Sài Sơn
Sài Sơn sơn thượng đa phù vân,
Sài Sơn sơn hạ thạch lân lân.
Đồng Lư lộ thượng tây kiều thủ,
Tú sắc thương nhiên lai chiếu nhân.
Lịch lịch lâu đài thiên ngoại kiến,
Vi vi chung cổ nguyệt trung văn.
Thanh sam tẩu biến hồng trần lộ,
Viên hạc hà tòng nhận cựu lân?
Dịch nghĩa
Trên đỉnh núi Thầy, lắm mây nổi,
Dưới chân núi Thầy, đá lởm chởm.
Đi trên đường Đồng Lư, ngoảnh mặt nhìn về phía tây,
Màu xanh đẹp của núi chiếu vào người.
Xa xa, lâu đài hiện lên rõ mồn một,
Nghe văng vẳng tiếng chuông tiếng trống trong ánh trăng.
Kẻ mặc chiếc áo xanh đi khắp cõi bụi hồng,
Con vược, con hạc làm sao nhận ra người xóm cũ?
Bản dịch của Nguyễn Thạch Giang
Bản dịch của Trương Việt Linh
Núi Thầy lớp lớp mây trôi
Dưới chân lởm chởm đá lồi ghê thay
Đồng Lư ngoảnh mặt về tây
Xanh xanh sắc núi chiếu ngời bóng ai
Bên trời chất ngất lâu đài
Dưới trăng văng vẳng chuông ai đổ dồn
Áo xanh khắp chốn bôn chôn
Thôn xưa hạc cũ biết còn nhận không
Bản dịch của Nguyễn Văn Dũng
Sài Sơn trên núi lắm mây bay
Sài Sơn dưới núi nước khe đầy
Đồng Lư đầu ngẩng bên tây lối
Người nhuốm màu xanh sắc cỏ cây
Mồn một lâu đài xa đã thấy
Nhẹ nhàng chuông trống vẳng trăng mây
Áo xanh đi khắp bụi đường đỏ
Vượn hạc bạn xưa sao nhận đây?
Bản dịch của Lương Trọng Nhàn
Sài sơn đỉnh núi lắm mây trôi,
Lởm chởm Sài sơn chân đá lồi,
Ngoảnh mặt Đồng Lư tây hướng tới,
Màu xanh núi đẹp chiếu vào người.
Lâu đài xa hiện lên mồn một,
Vẳng tiếng trống chuông trăng ánh mờ.
Đi khắp cõi trần xanh áo bụi,
Làm sao vượn hạc nhận đồng lân.
Bản dịch của Đồng Thành
Núi Thầy đỉnh núi mây trôi,
Sài sơn lởm chởm đá lồi núi mây,
Đồng Lư hướng mặt về tây,
Xanh xanh sắc núi màu mây chiếu người.
Lâu đài chất ngất xa khơi,
Trống chuông văng vẳng trăng rơi sương mờ.
Áo xanh trải khắp trần đời,
Làng xưa vượn hạc biết người đồng lân?