Người sáu mươi kém suy gân sức,
Ông lẹ làng mặc giáp lên yên.
Cung rồng chuốc một tiếng khen,
Quê hương đâu biết nỗi phiền người thân!
Sợ cột đồng riêng phần Việt nữ,
Dèm xe châu để luỵ gia nhi.
Ðài mây công cán không ghi,
Trời Nam muôn dặm mắc gì khói hương?
Giáp Thành Mã Phục Ba miếu • 夾城馬伏波廟
Miếu thờ Mã Phục Ba ở Giáp Thành
夾城馬伏波廟
六十老人筋力衰,
據鞍被甲疾如飛。
殿庭只慱君王笑,
鄉里寧知兄弟悲。
銅柱僅能欺越女,
珠車畢竟累家兒。
姓名合上雲臺畫,
猶向南中索歲時。
Giáp Thành Mã Phục Ba miếu
Lục thập lão nhân cân lực suy,
Cứ an bị giáp tật như phi.
Ðiện đình chỉ bác quân vương tiếu,
Hương lý ninh tri huynh đệ bi.
Đồng trụ cận năng khi Việt nữ,
Châu xa tất cánh luỵ gia nhi.
Tính danh hợp thướng Vân Đài hoạ,
Do hướng Nam trung sách tuế thì.
Dịch nghĩa
Người già tuổi sáu mươi thì gân sức suy.
Ông còn mặc giáp nhảy lên ngựa nhanh như bay.
Chỉ chuốc một nụ cười của nhà vua nơi cung điện.
Ðâu biết anh em nơi quê hương thương xót cho ông!
Cột đồng chỉ dối được đàn bà con gái Việt.
Chứ như xe ngọc châu chở về, thì lại để luỵ cho con cháu ông.
Tên tuổi ông (đáng lẽ) được ghi nơi bức hoạ Vân Ðài.
Sao lại đòi nước Nam hằng năm phải cúng tế ?
Mã Phục Ba: Tên Mã Viện hiệu phục ba tướng quân, 60 tuổi còn đi đánh giặc lập công. Vua thương tuổi cao không nỡ cho đi, Mã Viện liền mặc áo giáp nhảy lên yên ngựa tỏ ra mình còn khoẻ mạnh. Vua cười nói: “Ông này quắc thước lắm”.
Bản dịch của Quách Tấn
Bản dịch của Trương Việt Linh
Sáu mươi sức yếu lực mòn
Sao ông yên giáp bon bon hơn người
Được lòng vua chúa là vui
Nào hay huynh đệ ngậm ngùi héo hon
Cột đồng lòe lũ đĩ con
Xe châu khéo để lụy dồn đời sau
Đài mây tên họ thấy đâu
Hằng năm hương khói lại đòi phương nam.
Bản dịch của Trần Minh Đức Kha
Sáu chục người ta sức mỏi mòn
Riêng ông yên giáp nhảy bon bon
Được lời vua chúa cười là thích
Quên nỗi anh em thấy những buồn
Những tưởng cột đồng loè gái Việt
Ngờ đâu xe ngọc luỵ đàn con
Đài mây tên họ sao không để
Tuần tiết phương Nam chết vẫn bòn
Bản dịch của Nguyễn Văn Dũng Vicar
Sáu chục tuổi già gân sức suy
Đóng yên mặc giáp chạy như phi
Ở triều đổi lấy vua cười tán
Quê cũ người thân than khổ chi?
Đồng trụ chẳng qua lừa gái Việt
Xe châu rốt cuộc hại gia nhi
Họ tên chẳng viết Vân Đài hoạ
Lại bắt dân Nam, năm tế kỳ.
Bản dịch của Lương Trọng Nhàn
Tuổi sáu mươi già gân sức suy,
Ông lên ngựa mặc giáp làm gì?
Nụ cười chỉ chuốc nơi cung điện,
Ðâu biết quê nhà xót thị phi!
Đồng trụ chỉ lừa nhi nữ Việt,
Chở về xe ngọc luỵ gia nhi.
Tên ông đáng lẽ Vân Ðài hoạ,
Sao để nước Nam cúng tuế thì.
Danh mục: Thơ Nguyễn Du |