Ở Lissabon, người ta nhảy múa
Trong toà lâu đài đỏ chói của Nhà vua
Người ta đội hoa, tết những tràng hoa
Nhảy trong tiếng reo hò và lửa reo phần phật!
Biển ở đây vào vai thổi kèn trompon
Hoặc vai chơi đàn violon đôi lúc
Biển mỗi ngày lúc đỏ tía. lúc nâu
Như thứ rượu vang Porto nồng đượm!
Còn có cả hoạ mi hót nữa
Trong bóng sẫm những rừng nho xạ hương
Hót cho các hoàng tử và công nương
Trong đêm tối dịu dàng yên ngủ!
Còn có cả các Thần Tình yêu bay lượn
Rung rinh những đôi cánh pha lê
Xung quanh các bá tước và nam tước
Chạy theo tình yêu, van vỉ suốt ngày!
Ôi ngọn gió tây từ Salvador
Cứ thổi mãi, vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ
Làm bật dậy nàng hươu đang ngủ trong hoa huệ
Khiến chúng tôi phì cười!
Tôi cũng giống như chú hươu phủ kín sương mai
rỏ xuống từ loài cây xanh vĩnh cửu
Quanh cổ đeo một chiếc vòng vàng
Mỗi chỏm nhô cao, được gài một đoá hoa hồng
Biểu tượng những điều đang mơ ước
Tiếng huyên náo rất to bỗng nổi dậy xung quanh
Trên bờ sông Munga, quê hương tôi đó
Những đôi lứa, tay trong tay, bước vào vòng nhảy
Tại ngôi nhà ông bạn Pilman, nơi hồ hởi đón chào!
Mỗi khách đàn ông nhảy, đều nhấc cao đùi
Để tỏ ý mình đang vô cùng thích thú
Được thấy mình ngang hàng một dũng sĩ đấu bò
Hay một ông hoàng Bồ Đào Nha oai vệ!
Một đám mây tròn và nặng như chì
Bỗng bay qua và bất thần nhả đạn
Nhưng cô gái trẻ, làn da màu xuân sáng
Đã kịp úp đôi má non tơ vào vai Pilman!
Trên cán sào cong theo chiều gió thổi
Chong chóng đo mức gió thu như cũng hát thành lời
Còn cô gái cười duyên trong vòng tay Pilman
Thì như đồng tháng Năm toả hương trong thung lũng
Một nhành cây đung đưa, mọng đỏ màu quả chín
Va vào kính cửa, vào tường
Ngọn gió đông từ thung lũng, thơm lừng hoa hu-bơ-lông
Vi vút thổi như bè đồng ca trần say đắm!
Ôi, trận gió mùa thu, gió thổi như cây đàn muôn điệu!
Hồn ta ngập tràn hơi thở lớn của ngươi
Ta ngạo nghễ mở hồn ra cho thời khắc của tình yêu
Giữa hàng lê thơm mùi lựu bên bờ Munga tươi mát
Tấm đệm xám của mây bị xé ra trong phút chốc
Khi vang lên tiếng sấm đầu mùa
Và chiếc tàu thuỷ trăng, vỏ bao phủ ánh vàng
Bơi xuống bơi lên, trong lớp triều màu vang trắng
Các bạn hãy ra đi và sánh bước cùng trăng
Hãy rời bỏ căn nhà cuối tiết thu đang khô héo
Để đến đây, những thành phố đầy bóng huệ trắng
Và những lâu đài ồn ã vui tươi trong cây xanh bốn mùa!
Bài thơ trên nằm trong tập “Flora và Pomona” (Flora och Pomona) xuất bản năm 1906
Nguồn: Các nhà văn Thuỵ Điển giải Nobel (Nhiều người dịch), NXB Lao động & Trung tâm Văn hoá ngôn ngữ Đông Tây, 2009