Một dòng nước xẻ núi muôn trùng
Hai dãy nhìn nhau đá chất chồng
Vượn hú ngọn cây dường lạc lối
Chó kêu rừng thẳm chắc gần thôn
Núi mây bốn ngả tình cô quạnh
Hồ Việt chung thuyền mối thiết thân
Làng cũ mười năm quên mất hướng
Quê nhà nẻo mộng nhớ về thăm
Tam Giang khẩu đường dạ bạc • 三江口塘夜泊
Đêm đậu thuyền ở cửa sông Tam Giang
三江口塘夜泊
西粵重山一水分,
兩山相對石磷峋。
猿啼樹杪若無路,
犬吠林中知有人。
四望雲山人獨老,
同舟胡越各相親。
十年已失還鄉路,
那得家鄉入夢頻。
Tam Giang khẩu đường dạ bạc
Tây Việt trùng sơn nhất thuỷ phân
Lưỡng sơn tương đối thạch lân tuân
Viên đề thụ diểu nhược vô lộ
Khuyển phệ lâm trung tri hữu nhân
Tứ vọng vân sơn nhân độc lão
Ðồng chu Hồ Việt các tương lân
Thập niên dĩ thất hoàn hương lộ
Ná đắc gia hương nhập mộng tần.
Dịch nghĩa
Nơi núi non trập trùng ở Tây Việt, một dòng nước chia hai
Hai ngọn núi đối nhau, đá chồng chất
Vượn hú trên ngọn cây, tưởng như không có đường đi
Chó sủa trong rừng, biết là có người
Nhìn bốn bề đều là mây và núi, chỉ có người thấy già
Cùng thuyền, người Hồ kẻ Việt thân thiết với nhau
Mười năm đã mất đường về làng cũ
Sao được quê nhà đi vào trong mộng.
Bản dịch của Đặng Thế Kiệt
Bản dịch của Hải Đà
Núi Tây sông nước rẽ làm hai
Đôi núi nhìn nhau đá thoải dài
Vượn hú cây cao đường chẳng lối
Chó tru rừng thẳm động chân người
Bốn phương mây núi, già đơn độc
Hồ Việt cùng thuyền giúp đến nơi
Cố quận mười năm đường khó nhớ
Quê hương đâu dễ mộng mơ hoài.
Bản dịch của Hải Đà
Núi Tây sông tẽ làm đôi ngả
Hai núi nhìn nhau đá chất chồng
Cây cao vượn hú đường không
Chó kêu rừng thẳm chắc trông bóng người
Tuổi già mây núi chơi vơi
Chung thuyền Hồ Việt một đời thân thương
Mười năm cố quận quên đường
Giấc mơ quê cũ vẫn vương vấn hoài.
Bản dịch của Lâm trung Phú
Việt Tây trùng núi, nước chia đôi,
Hai đỉnh nghinh nhau đá chất bồi.
Vượn hú ngọn cây chừng hết lối,
Chó tru rừng rậm biết còn người.
Bốn bề mây núi trơ mình lão,
Một chiếc thuyền chung Hồ Việt ngồi.
Quê cũ mười năm quên trở bước,
Thăm nhà có được giấc mơ thôi !!
Bản dịch của Trương Việt Linh
Trùng sơn Tây Việt nước phân đôi
Đối diện hai non đá chọc trời
Vượn hót cây cao lo lối tắt
Chó gầu rừng thẳm biết chân ai
Núi mây bốn phía thương thân thế
Hồ Việt chung thuyền thỏa cuộc vui
Làng cũ mười năm quên mất lối
Hồn quê mộng mị được bao hồi?
Bản dịch của Lương Trọng Nhàn
Non cao Tây Việt nước chia hai.
Đá chất chồng hai núi đối đầu,
Vượn hú ngọn cây không lối tiến,
Trong rừng chó sủa chắc có ai.
Bốn bề mây núi duy mình lão,
Kẻ Việt người Hồ thương mến nhau.
Làng cũ mười năm quên lối đến,
Mong quê vào mộng vấn vương sâu.
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |