Hương Cần đường liễu dập dờn xanh,
Bến bắc bờ nam bịn rịn tình.
Oanh trẻ vườn vua ganh ghét đẹp,
Thuần già quê cũ ngọt ngon canh.
Trân cam mừng bác thân lo vẹn,
Trúc thạch cười tôi nguyện chẳng thành.
Thổn thức giường khuya nương bóng lẻ,
Chẳng kham mưa gió sụt sùi canh.
Tống nhân • 送人 • Tiễn bạn
送人
香芹官道柳青青,
江北江南無限情。
上苑鶯嬌多妒色,
故鄉蓴老尚堪羹。
朝庭有道成君孝,
竹石多慚負爾盟。
惆悵深宵孤對影,
滿床滯雨不堪聽。
Tống nhân
Hương Cần quan đạo liễu thanh thanh,
Giang bắc giang nam vô hạn tình.
Thượng uyển oanh kiều đa đố sắc,
Cố hương thuần lão thượng kham canh.
Triều đình hữu đạo thành quân hiếu,
Trúc thạch đa tàm phụ nhĩ minh.
Trù trướng thâm tiêu cô đối ảnh,
Mãn sàng trệ vũ bất kham thinh.
Dịch nghĩa
Trên đường cái quan Hương Cần liễu xanh xanh
Kẻ phía bắc sông, người phía nam sông, tình vô hạn
Những con oanh đẹp trong vườn vua ghen nhau vì sắc đẹp
Rau thuần già nơi quê cũ vẫn còn nấu canh được
Triều đình có đạo khiến anh tròn chữ hiếu
Rất thẹn cùng trúc đá vì lỗi lời thề
Bồi hồi ảo não, đêm sâu một mình đối bóng
Tiếng mưa dầm đầy giường nghe không chịu nổi
Bản dịch của Quách Tấn
Bản dịch của Hải Đà
Hương Cần liễu biếc dọc đường qua
Kẻ Bắc người Nam nghĩa đậm đà
Oanh đẹp sắc ghen vườn thượng uyển
Thuần già canh ngọt chốn quê xa
Triều vua trọn đạo anh toàn hiếu
Trúc đá lỗi thề nhạo báng ta
Rầu rĩ thâu canh mình với bóng
Ðầy giường ray rứt tiếng mưa sa.
Bản dịch của Trương Việt Linh
Hương Cần đường liễu xanh xanh
Giang nam giang bắc bao tình chứa chan
Vườn vua oanh đẹp ghét ghen
Thuần già quê cũ hãy còn ngon canh
Triều đình đạo tốt mừng anh
Thề xưa trúc thạch thẹn mình dở dang
Đêm khuya đối bóng mơ màng
Tiếng mưa tầm tả bên sàn ngẩn ngơ
Bản dịch của Nguyễn Văn Dũng Vicar
Hương Cần đường cái liễu xanh xanh
Kẻ Bắc người Nam vô hạn tình
Thượng uyển oanh vàng ghen ghét đẹp
Cố hương rau cỗi vẫn ngon canh
Triều đình có đạo nên con hiếu
Trúc đá thẹn nhiều lỗi hẹn anh
Buồn bã đêm thâu mình đối bóng
Chịu sao đầy phản tiếng mưa quanh.
Bản dịch của Lương Trọng Nhàn
Hương Cần đường cái liễu thanh thanh,
Kẻ bắc, người nam tình cảm lành.
Thương uyển oanh ghen vì sắc đẹp,
Thuần già quê cũ vẫn ngon canh.
Triều đình ra đạo anh tròn hiếu.
Thẹn lỗi thề cùng đá trúc xanh,
Ảo não đêm sâu mình đối bóng,
Mưa dầm khó ngủ suốt năm canh.