Sau Điêu tàn (1937-1947)
Ánh sáng
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Ánh sáng Cả trời đất đêm nay tràn ánh sáng Bên Chiêm nương ta say uống nguồn mơ Miệng đầy trăng khôn cất một lời thơ Mắt đầy ánh sao sa khôn thể nhắm Tai đầy tiếng ái […]
Biển cả
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Biển cả Cây cỏ thờ ơ! Phố phường ngao ngán Ôi trên tràng! Những lối đi đã quen Mây ngán trời cao! Tường gay nắng sáng Đời khắt khe im vằng lá hoa sen Xin hãy xót […]
Chết giữa mùa xuân
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Chết giữa mùa xuân Sáng nay sa xuống với sương sa Những cánh hồng non sắc thắm nhòa Chưa một làn hoa rung nhụy yếu Lời thơm đà vắng ở môi hoa Một mùa xuân chết […]
Chiêm quốc u sầu
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Chiêm quốc u sầu Nàng Trăng đã lui dần về núi thẳm Gió căm hờn đua gỡ ánh sao mờ Mà cảnh vật vì đâu sầu ảm đạm Trên đồi cao, Tháp cũ đứng trơ […]
Chiều chiều
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Chiều chiều Trăng tắt lâu rồi Mà sao cánh gió Cành cao chưa rời? – Mà sao thương nhớ Vẫn còn trong tôi Xa nhau lâu rồi Chiều xưa đã tắt Chiều nay chuông chùa Vẫn còn tiễn […]
Chờ ngày sum họp
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Chờ ngày sum họp Cõi trần gian đã lâu ta rời bỏ Tình duyên xưa đành chịu dở dang thôi Em còn đến tìm chi bên nấm mộ Mà ưu tư những để lệ tràn rơi? […]
Chuỗi đêm sầu
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Chuỗi đêm sầu Lắng nghe em sóng sầu dâng điện Quảng Giọt sao mờ đua nhỏ xuống trần gian Nhìn đây em địa cầu tràn ánh sáng Như chìm sâu, chìm mãi trong đêm sương Thấy chăng em...
Đường đi trăm lối
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Đường đi trăm lối Có những con đường quanh co nổi giận Quá lên cao chết đi theo núi rậm Những con đường theo rõi một người qua Để đến đây nhường cuộc trước thềm hoa Đây một...
Khuya tiếng sóng
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Khuya tiếng sóng Lòng! em nghe có phải tiếng chim khuya Rủ xa vắng trên mặt hồn vỡ kính Tháng năm mất, yến oanh bay vô định Phá sao sương giăng cánh viếng tâm hồn Vòm âm […]
Đường về nước cũ
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Đường về nước cũ Tịnh Nhơn ơi! Bóng đêm tuôn nhiều quá! Vỏ địa cầu trĩu nặng lún không ngừng Trên đồi cao, hàng cây trơ cành lá Ta ngồi buồn, chán nản đếm sao băng Trong...
Em bỗng đến
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Em bỗng đến Ta còn nắm nhành Đan. Son nếp áo Chút tên tuổi vẫn chói ngời diễm ảo Bạn phù du, ta đứng với thiên nhiên Sáng tươi vui lòng giữ vững hoa đèn Bỗng em đến. […]
Hoàng hôn
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Hoàng hôn Cây khẽ nói lên từng ý gió Bóng gửi hồn thơm xuống rợp đường Một chùa có lẽ xa xôi lắm Trên những lòng tin rót suối chuông Hồn anh cũng đã bắt đầu đêm Em hãy làm […]
Im lặng
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Im lặng Cồn cát trắng trắng lan bên nhà trắng Hàng cây xanh xanh dải đến trời xanh Đây yên lặng chân trời luôn yên lặng Trên cỏ đồng lặng dải ánh bình minh Đẩy muôn vật chìm sâu trong...
Không đề
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Không đề Chẳng bao lâu đêm tối lạnh chân thềm Hoa nhân ảnh dần rơi trên tám vách Của sông núi xây sầu như bóng khách Bóng người qua nhà vũ trụ hoang tàn Chiếu chăn ta, đen tối...
Khúc ca chiều
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Khúc ca chiều Nắng hiền lành như một màu lụa cũ Che gốc già, màn lá xanh buông rủ Ngày chiều chiều, từng trút gió không hương Lên cành cao khôn gợi dậy bụi đường Ôi im lặng vẫn ôm...
Lại thấy thời gian
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Lại thấy thời gian Nếp áo tiền thân vừa hút mắt Tiếng gà lai kiếp cách ngàn sao Anh nằm ở giữa cân trời đất Khối ngọc chưa nghiêng một hướng nào Thâm-khuê-ý-thức chong đèn...
Mai đã…
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Mai đã… Hôm nay bụi phấn anh còn đây Mai đã về chơi trong khoảng biếc Chén xuân em rót hãy dâng đầy Đón ngọc lòng anh đang gặp tiết Mai theo thuyền lạ bến sông xa Nghe tiếng gà...
Một đêm sầu
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Một đêm sầu Trăng treo lặng đầu cành tre ủ rũ Gió phì phào, thoi thóp thở trong cây Cả đồi vắng đêm nay sầu ủ rũ Tháp Điêu tàn than thở suốt canh chầy Không gian thắm phớt […]
Mơ
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Mơ Thuyền hồn đã ngừng trôi trên bể mộng Người trong mơ phút chốc biến theo đêm Của Thái dương dạt dào muôn lớp sóng Đem trần gian ra khỏi khói hương êm Ta cũng là người trong...
Nguồn thơ của tôi
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Nguồn thơ của tôi Đáp lại bài “Nguồn thi cảm” của ông Thanh Tịnh (Đồng quê) Nghìn năm trước đền đài bùng lửa cháy Họa binh đao lay chuyển nước non Chàm Nghìn năm trước...
Nhớ mình
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Nhớ mình Qua đây ta lại nhớ mình Gió trăng chẳng nói hết tình ta đau Ngọn riêng gió thổi sầu lau Mắt xa em có sáng màu nhớ nhung? Thời gian chảy khuất bên lòng Nhỏ to mạch […]
Ở đây
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Ở đây I Giọt mưa rơi nước mắt Mây khuất bóng người qua Ở đây rừng nhân ảnh Trăng lên rồi trăng tà […]
Rừng xuân
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Rừng xuân Khi đến cùng ta bày cuộc Sắc Ra đi đề lại cánh hoa Không Rừng Xuân mộng lá thay chim bướm Hư ảo còn hơn phấn bụi lòng
Say
Danh mục: Thơ Chế Lan Viên Say Rất nhiệm màu, ôi Đấng Cả Mâu Ni! Xin từng thác từng nguồn mau rộng mở Lòng thương cao xuống lòng con đau khổ Dẫu chỉ trong một phút, hãy cho xem Trời Tây phương thất bảo...