Thứ Hai, 17/03/2025 - 18:56

Tuổi giữa chừng

Mưa phùn… Đường bấm chân trơn
Đi qua, nhìn lại màn sương khuất rồi,
Tách mình ra một khung trời
Nửa quên gánh nặng, nửa vơi nỗi buồn!
Trái tim chừng đập mau hơn
Nửa như thấm mệt, nửa còn thanh xuân,
Non xa dừng lại, tần ngần
Nửa phần tiếc nuối, nửa phần đam mê!
Chưa lên chót đỉnh, chưa về
Nửa nhìn chưa thoả, nửa nghe ngậm ngùi!

1991

Nguồn: Bằng Việt, Tác phẩm chọn lọc, NXB Hội Nhà văn, 2010

 
                                                              hhhDanh mục: Thơ Bằng Việt
 


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *