Thứ Bảy, 15/02/2025 - 10:15

Vầng trăng dụ dỗ kẻ mộng du. Луна – лунатику
                                    Marina Svetaeva – Nhà thơ Nga

Оплетавшие – останутся.
Дальше – высь.
В час последнего беспамятства
Не́ очнись.

У лунатика и гения
Нет друзей.
В час последнего прозрения
Не́ прозрей.

Я – глаза твои. Совиное
Око крыш.
Буду звать тебя по имени –
Не́ расслышь.

Я – душа твоя: Урания:
В боги – дверь.
В час последнего слияния
Не́ проверь!

20 tháng 6 năm 1923
 
Bản dịch của Bằng Việt

Ngỡ có cánh bay quanh rồi dừng lại
Lên nữa ư? Cũng đã quá cao rồi!
Trong giây phút mê man lần chót
Tốt hơn là đừng tỉnh dậy mà thôi!

Kẻ mộng du lúc ấy giống thiên tài
Lên cao mãi, không một ai bầu bạn
Trong giây phút tỉnh ra lần chót
Tốt hơn là không được phép hồi tâm!

Trăng là mắt của người. Hình mắt cú
Mắt của mái nhà đang dõi nhìn ngươi
Nếu bên dưới réo gọi ngươi lùi xuống
Tốt hơn là ngươi giả điếc đi thôi!

Trăng là hồn của người, là thần Urania thông tuệ
Cánh cửa cho ngươi bước tới thiên thần
Trong giây phút cuối cùng kéo ngươi hoà nhập
Tốt hơn là ngươi rũ sạch phân vân!

Nguồn: Thơ trữ tình thế giới thế kỷ XX, Bằng Việt dịch, NXB Văn học, 2005
 
                                                              hhhDanh mục: Thơ Bằng Việt


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *